Em không hiền đâu nhé,
( Như lòng anh vẫn mơ)
Cuộc đời nhiều lý lẽ,
Chẳng ai có thể ngờ.
Em dịu dàng dễ thương,
Mà làm anh thấm mệt,
Như hoa Hồng thơm hương,
Dấu trên cành gai nhọn.
Em cũng biết chanh chua,
Mỗi khi lòng hờn giận,
Như thời tiết đổi mùa,
Một hôm trời trở lạnh.
Mặc cho anh hẹn hò,
Nói những lời âu yếm,
Phố kia anh cứ chờ,
Nhưng em không thèm đến.
Anh đã hiểu ra chưa?
Em không hiền đâu nhé,
Có lúc tình bơ vơ,
Để cho dài thương nhớ.
Nhưng em đã yêu anh,
Bằng tấm lòng chân thật,
Em muốn tình trăm năm,
Không bao giờ xa cách.
Nếu anh đã yêu em,
Hãy bao dung anh nhé,
Cuộc đời sẽ đẹp thêm,
Khi tâm hồn rộng mở.
Em mãi là hoa Hồng,
Để cho anh yêu dấu,
Nhưng anh hãy coi chừng !
Có khi tim nhỏ máu !
Nguyễn thị Thanh Dương
Comments
Và cô em luôn luôn nhắc nhở người bạn tình rằng:
"Em mãi là hoa hồng
Để cho anh yêu dấu,
Nhưng anh hãy coi chừng!
Có khi tim nhỏ máu!"
Đúng vậy Hồng nào hồng chẳng có gai! Thú vị thật!
Thơ hay. Cảm ơn.
Phương Võ.