Em cứ khóc cho vơi niềm đau khổ
Nước mắt rơi cho tim bớt khô cằn
Anh xót xa khi nhìn em câm lặng
Vô tình làm đau nhói trái tim anh
Em cứ hứa nhưng luôn luôn thất hứa
Để anh còn mong đợi một lần sau
Nắng chưa tắt mà chiều xuống rất mau
Lòng trăn trở những điều chưa dám nói
Em chấp nhận em sẽ là tri kỷ
Chuyện ngày xưa và chuyện hôm nay
Anh kể em nghe chuyện nước non này
Những khắc khoải sau ngày tàn chinh chiến
Nước mắt rơi cho tim bớt khô cằn
Anh xót xa khi nhìn em câm lặng
Vô tình làm đau nhói trái tim anh
Em cứ hứa nhưng luôn luôn thất hứa
Để anh còn mong đợi một lần sau
Nắng chưa tắt mà chiều xuống rất mau
Lòng trăn trở những điều chưa dám nói
Em chấp nhận em sẽ là tri kỷ
Chuyện ngày xưa và chuyện hôm nay
Anh kể em nghe chuyện nước non này
Những khắc khoải sau ngày tàn chinh chiến
Dấu binh lữa không còn trên quê mẹ
Nhưng hận thù vẫn chồng chất như non
Từ bao lâu sao mãi mãi căm hờn
Đời vẫn khổ và muôn người vẫn khổ
Nhưng hận thù vẫn chồng chất như non
Từ bao lâu sao mãi mãi căm hờn
Đời vẫn khổ và muôn người vẫn khổ
Anh lủi thủi nơi phương trời xa lạ
Người ngậm ngùi đau xót kiếp lầm than
Với trời cao , trời cao luôn từ chối
Cơ đồ này đâu phải của riêng ai
Người ngậm ngùi đau xót kiếp lầm than
Với trời cao , trời cao luôn từ chối
Cơ đồ này đâu phải của riêng ai
Tôn Thất Phú Sĩ
Comments
Dấu binh lửa không còn trên quê mẹ
Nhưng hận thù vẫn chồng chất như non
Tôi thấy là đúng nhứt chẳng những cho nước Việt mà cho cả người Việt ngoại trừ một số đảng viên và gia đình họ. Thơ hay gây xúc động cho người đọc. Thân chào nhà thơ,
Nguyễn Thành Sơn