Em làm cô Y Tá!
Anh là một quân nhân.
Bụi chiến trường nhuộm đỏ
Nên ta xa nhau dần
Vì mình chưa hẹn ước
Thời gian cứ dần trôi
Anh xông pha chiến trận
Em mộng thường đơn côi
Anh bạc màu áo trận
Xông lửa đạn quân thù
Em âm thầm khấn nguyện
Tiếng kinh chiều nhẹ ru
Ta xa nhau từ đó
Lạc mất nẻo đi về
Chí tang bồng chưa toại
Anh dậm ngàn sơn khê
Bao năm dài lận đận
Giờ mình được tin nhau.
Trong tim anh còn nhớ?
Kỷ niệm xưa ngày nào???
Nguyệt Vân
Atlanta 3/18/16
Comments
" Vì mình chưa ước hẹn"
"Thời gian cứ dần trôi"
Để rồi cô phải:"Em âm thầm khấn nguyện
" Tiêng kinh chiều nhẹ ru"
Lời thơ phản phất nét u buồn và thương nhớ những kỷ niệm ngày nào...
cám ơn
Phương Võ.
em đâu. Nhưng em thì biêt chị.
Đọc bài Tiếng Kinh Chiều của Chị, em bổng nhớ quá khứ quá trời Nhứt là giai đoạn học tại trường Nguyễn Thông.Xin kính chúc Chị và Gia đình được nhiều điều như ý./.