Già!
Già ơi! mi đến thật rồi sao ?
Trằn trọc vài đêm má nhợt màu
Nhức mỏi rêm rêm đau khắp chổ
Liều xiều chân bước, gối ôi chao !
Năm truớc thu về dạ ước ao ,
Đã nghe khoan khoái , sức dồi dào .
Bây giờ chút lạnh nghe ơn ớn
Áo ấm tay dài với cổ cao .
Trí nhớ ngày nao cũng vẫy chào ,
Tên nguời chữ nghĩa nắm tay nhau .
Đi đâu trốn biệt chìm trong nảo ,
Cố nhớ móc moi tức muốn trào… !
Già ơi! chầm chậm được không nào ?
Xin đến từ từ chớ qúa mau
Xồng xộc làm chi nhân thế hoảng ,
Bàng hoàng mỹ nữ trách Trời cao .
Bạn xưa gặp lại cứ mầy tao
Hoàn cảnh từng người dạ xốn xao
Rượu đỏ mềm môi rồi cũng dứt ,
Ngày mai còn mất khiến lòng đau .
Đất khách tình quê vẫn rạt rào ,
Lấy gì đổi được tuổi trăng sao .
Hồn theo khói thuốc vờn theo gió
Bỗng thấy trong ta chút nghẹn ngào !
Mailoc (NhL )
Cali (6-29-10)
(Kỷ niệm ngày họp mặt :Ân-Lạc-Lộc-Tuởng-Kiệt
home )tại Wesminster nơi nhà Lạc 6-29-10 , bây giờ thì 2 người
đã ra đi , một người ngồi xe lăn trong nursing
Comments
An Nhiên Tuổi Già
Già rồi già nữa chẳng hề đâu,
Sợ hãi lo toan chỉ bạc đầu.
Nối tiếp bốn mùa luân chuyển mãi,
Vô thường vạn pháp nghĩ suy sâu .
Đêm ngày sáng tối ôi! huyền diệu ,
Xuân hạ thu đông thật nhiệm mầu .
Hạt cát sông Hằng đà ý thức,
An nhiên tự tại bớt u sầu .
Mailoc
7-21-2016
LĐ
Tứ Tuyệt của thi hửu Mai Lộc và thi hửu Trần trọng Thiện
TNBC của thi hửu Nguyễn đắc Thắng
Bài tự do của anh Chính Nguyên
Cmt của anh Hồ Chính
Mỗi quý vị đều có nét đặc biệt riêng mõi người một vẽ 10 phần vẹn chín sẽ hên giờ cuối trong tuổi " Già "
Muốn Hello với anh Chính Nguyên bạn thơ 2009
Muốn Hello vơi anh Chính Hồ ...o đọc được Cmt của anh...đã già cần buông xã sẽ đẹp lão đáy đồng nghiệp và bạn thơ CH
Trân trọng và cảm ơn quý vị
LKC
GIÀ
Có nghĩ đây già chẳng ngại đâu
Nhìn hoa tóc bạc điểm phơ đầu
Ngồi ngơ một chút tìm lâng cảm
Gượng ngã đôi lần dấn trải sâu
Để ngẫm vô thường chân động gối
Ngầm suy cuộc thế nhãn thay mầu
Niềm vui những buổi trông đường phố
Cảm khái lời ca vợi nỗi sầu!
Nguyễn Đắc Thắng
TẤM THÂN GIÀ[Tự trào]:
Thấm thoắt tuổi đời sắp đến ngày chầu tổ/Tóc trắng lưa thưa lộ rõ lớp da đầu./Mắt cận mắt viễn mờ mờ tỏ tỏ,/Cao mỡ cao áp, tim loạn-xà-ngầu./Kiêng cữ đủ điều còn đâu là lạc thú,/Mộng ước tàn nhanh như mảng bọt bèo trôi./Thế giới hẹp dần: một căn nhà nhỏ,/Để rồi sau: một nấm đất mà thôi./Từ lúc ra đời đến khi vào cửa tử,/Khoảnh khắc vô thường ẩn hiện cảnh phù du,/Cuối cùng hồn quẩn quanh cùng cây cỏ,/Hay phiêu bồng bay mãi khoảng trời xa./.C/N/H.N.T.,GA.Jan/16/11
CÒN CHÚT DƯ HƯƠNG
Nghe lời Bác kể, khổ làm sao
Cái tuổi thanh xuân đã đổi mầu
Thân thể khô cằn , đau khắp chỗ
Ra vào, lui tới, thấy lao chao
Còn nước, tay còn phải tát ao
Cũng nhờ Y tế giúp sức vào
Gặp bao trở ngại mà không ớn
Bước tới, khi nào tuổi thật cao
Tinh thần, mới phải mở tay chào
Vốn ấy trời cho, kết hợp nhau
Còn chút dư hương dồn cuối não
Đem ra cùng góp với phong trào
Chuyên tay ở một khía cạnh nào
Lập luận tân kỳ, giải quyết mau
Cho kẻ đi sau đừng khủng hoảng
Càng ngày ý thức thấy càng cao
Làm người cho trọn vẻ thanh tao
Đi một quãng đường, học lao xao
Cốt chí hằng tâm cho chấm dứt
Bao nhiêu uất hận lẫn sầu đau
Bác, trí thông minh vẫn rồi rào
Bao người trông đợi, để làm sao
Đưa hồn yên tĩnh vào trong gió
Hưởng chút an bình thật ngọt ngào
Trần Trọng Thiện
Không thể nào đánh lại được nữa. Xin cáo lỗi./.