Quê Mẹ Và Em
Đất khách sao mà lắm tuyết sương
Phải đành ướp lạnh kiếp tha hương
Ngồi mơ giọt nắng hồng quê Mẹ
Sưởi ấm hồn anh ngập nhớ thương.
Em ở quê xa dạt chốn nào
Anh ngoài xứ lạ biết về đâu
Ngóng trông thôi đã mòn con mắt
Em hởi bao giờ mới gặp nhau.
Quê Mẹ vời trông nhớ đến em
Nhớ sao nhớ quá nhớ ngày đêm
Em và quê Mẹ chung hình bóng
Anh giữ nghìn năm trong trái tim.
Anh rót mời anh chén rượu buồn
Chén thì cạn chén, thương đầy thương
Bâng khuâng ngoảnh lại chân trời cũ
Đâu bóng em và bóng cố hương.
Quang Tuấn
Comments
Bài Hoạ :
MÙA THU ĐẦU TIÊN
Đất khách lần đầu nếm tuyết sương,
Thu về càng thắm nỗi ly hương.
Hồn anh bay bổng về bên Mẹ
Đôi mắt diệu hiền ngập luyến thương .
Rày đây mai đó biết nơi nào ,
Gian khổ xứ người chẳng ngại đầu .
Có những đêm trường lệ khoé mắt ,
Tri âm ai đó thấu lòng nhau ?
Không phút giây nào quên mắt em,
Càng thương càng nhớ lúc về đêm .
Căn phòng vò võ đèn soi bóng ,
Nghe rõ từng hồi tiếng nhịp tim .
Rượu sầu càng uống lại càng buồn ,
Tin tức quê nhà lại xót thương .
Tăm tối ngục tù bè bạn cũ ,
Trời thu thê thảm nhớ quê hương !!
Mailoc
( Nhớ về Erie mùa thu đầu tiên )
Hồn ta chôn chặt