Tôi Làm Thơ
Tôi ước làm họa sĩ
Nhưng chỉ vẽ được những nét ngô nghê.
Tôi muốn làm nhạc sĩ
Nhưng không tạo nên âm điệu.
Tôi chỉ có thể viết những lời đơn sơ,
Nối chút ý tưởng tình cờ
Cố dệt nên bức tranh, khúc nhạc.
Những bài thơ tỏ rõ điều khúc mắc,
Trải lòng đôi phút.
Đem cảm xúc tạo nên hạnh phúc.
Hạnh phúc nhẹ nhàng khi tả được âm thanh bọt sóng,
Vẽ ra được tình yêu đầu đời từ hai trái tim non.
Gióng tiếng trống truyền hịch Bình Than.
Vuốt ánh thép hào hùng người chí sĩ rít huyết thệ đáp lời sông núi.
Vẽ xót xa, đau lòng người dân tôi vô tội bị áp bức, chụp mũ.
Tả đất nước tôi chia cắt loang lổ,sông núi mõi mòn.
Đọc thơ mình để vui buồn lúc cô đơn
Nhưng hiểu được có người cùng chia sẻ.
Thơ tôi viết muôn màu, muôn vẽ,
Tôi quyay cuồng, thổn thức những đam mê.
Chỉ có thơ, tôi có được Nàng Thơ
Tôi e ấp từ cõi trần hay mộng ảo.
Chương Hà
Comments
Mỗi người làm thơ đều có một lý do mà đa số là buồn không biết share cho ai vã lại không ai dại gì hứng cho mình ...ngoại trừ người thương yêu chân thật của mình
Đôi lúc là thầy giáo chưa chắc gì thơ mình đã hoàn hảo vì có lẽ biết mà chưa sửa được có thể hoàn cảnh lúc chưa thuận tiện để chuẩn lại
Còn về chính cần xem kỷ lại khi làm vào khung tranh vì người làm tranh và hiển thị là người đã đọc bài thơ lần chót đó là cách giứp cho trang TKH hoàn hảo hơn vì có thể nới đây là trang nhà đại diện cho đa số thầy cô và học sinh của một trường trung học : giới trú thức
Cảm ơn anh Hồ Chính
Với chúng tôi, thơ phải xuất phát thật sự từ cảm xúc. Bởi vì chỉ có vậy mới hy vọng tạo được dấu ấn nơi người đọc.
Bài nầy, có lẽ cần sửa chữa thêm. Cũng nên quan tâm đến chính tả (mỏi mòn, muôn vẻ)./.