Chiều nhạt nắng, rán vương vương sườn núi
Cánh đồng xa cò trắng lượn vòng xoay
Bầu trời xanh lờ lững những áng mây
Theo gió cuốn trôi về miền thẩm ngắt
Ngày chưa đi, rừng chiều im phăng phắt
Bóng hoàng hôn tràn ngập lối đường mòn
Tiếng chim ngàn gọi bạn hót véo von
Tiều phu củi chất đầy đà lẩn khuất
Thác róc rách đầu nguồn rơi trắng đất
Nước trong veo luồn lách chảy qua ghềnh
Đá chập chùng lặng lẻ dáng buồn tênh
Bên bờ suối bóng trăng vàng lấp ló..
Dòng sông chiều êm đềm qua xóm nhỏ
Bến đò ngang hối hả đón người về
Chở phù sa bồi đấp ruộng đồng quê
Thuyền thương lái cắm sào chờ con nước
Chiều biển lặng sóng xô bờ cát ướt
Cuốn dã tràng, xoá bước dấu chân người
Những cánh buồm xa tích cuối chân trời
Bầy chim biển đảo chao tìm cá đớp
Vì đất Mẹ gót chinh nhân cất bước
Đem thân mình gìn giữ xóm làng thôn
Yêu Quê hương nung nấu cả tâm hồn
Hồn non nước in sâu từng hơi thở
Song Quang
Comments
Như vậy, Nhà thơ đã phác họa đầy đủ địa thế nước VN. Bàng bạc trên hình thể đó là hồn nước, một tên gọi khác của Tổ quốc thiêng liêng.
Thiết tưởng ai cũng yêu nước. Vì đó là điều bình thường và tất yếu. Cho người đồng bào nào đó là phản quốc phần lớn là do thiên kiến cá nhân và áp đặt do lợi quyền. Lịch sử cho thấy điều võ đoán nầy đã tạo ra nhiều hậu quả khốc liệt thảm thê.
Cú pháp xuôi, ngôn từ đơn giản, nhịp điệu thong dong khiến bài thơ có giọng trang trọng, lắng sâu.