BRIGITTE BARDOT Xưa Nay
Năm chục năm xưa đẹp nhất đời,
Giờ đây luống tuổi, tiếc cô ơi.
Mắt môi nhăn nhúm trông mà nản.
Gậy chống chân run hận lẽ trời.
Giờ đây luống tuổi, tiếc cô ơi.
Mắt môi nhăn nhúm trông mà nản.
Gậy chống chân run hận lẽ trời.
Tôi ở trời Đông, cô ở Tây,
Chung nhau một thuở thế gian nầy.
Nhìn cô diễn xuất càng mê mến.
Còn nhớ hình cô khắp đó đây.
Cô đã già nua, tôi hết trẻ,
Phim xưa xem lại mãi còn say.
Tượng đồng ngàn thuở cô lưu lại,
Tôi sẽ thành hơi theo gió bay.
Cô yêu sinh loại, quí thiên nhiên,
Tâm dạ hiền lương tợ Phật hiền.
Vang gọi sinh quyền cho thú vật,
Kêu gào nhân thế bớt cuồng điên.
Âu Châu đúc tượng dựng công viên,
Chiêm ngưỡng ngàn năm nét đẹp hiền.
Hưng phấn trẻ già muôn chũng tộc
Dáng hình vệ nữ chốn thiên tiên.
Triết Pháp vang danh có Rousseaux,
Tướng quân lừng lẫy chính Napo..
Paris soi bóng dòng Seine mộng,
Đồng tượng lưu đời nhớ Bardot.
Nhật Quang Phi Hồ
Comments
Bi kịch ở chỗ Thời gian trôi nhanh - quá nhanh - và không bao giờ trở lại. Ta chỉ còn biết mơ-về và nuối tiếc mà thôi. Người ơi! chớ quên điều đó để mà biết cau-sáu-bổ-ba, để mà biết thật thà thương nhau hơn nữa. Ai cũng nói phải-thương-nhau-cùng nhưng ly tán thật là triệt để...
So sánh sít sao, lời thơ trang trọng nhuốm màu triết lý xây nên hấp lực bài thơ./.
Rất khen ngợi anh đã lục tìm mấy tấm hình Brigitte Bardot in vào với bài thơ. Thật là tuyệt vời.
Khiến nhiều người chưa biết Bardot, nay có thể biết nàng như thế nào.
Thơ không thể nào bằng họa. Thật đúng vậy.
Cảm ơn anh.
HP.