Ngày Ðó Quê Tôi
Ngày đó quê tôi đẹp vô cùng
Ðẹp tình, đẹp nghĩa, đẹp thủy chung
Ðẹp tà áo trắng mùa hoa phượng
Ðẹp cả ước mơ, đẹp anh hùng
Ngày đó quê tôi sống thanh bình
Ruộng xanh bát ngát mái nhà xinh
Cơm rau đạm bạc, tình đôi lứa
Tuổi trẻ hồn nhiên, tấm chân tình
Ngày đó quê tôi đẹp mái trường
Thầy cô nhân hậu biết yêu thương
Dạy cho trò biết nhân, lễ, nghĩa
Giáo dục là nền tảng học đường
Thế rồi qua một cuộc đao binh
Quê hương lửa đạn, đất chuyển mình
Non sông gấm vóc ngày xưa đó
Chẳng còn gì sau cuộc chiến chinh
Chẳng còn gì sau cuộc chiến chinh
Công lao Tiên Tổ đã hy sinh
Một mai dở lại trang sử cũ
Có thẹn lòng không, tự hỏi mình?
Có thẹn lòng không, có biết không?
Còn gì Ðất Tổ với Non Sông?
Còn gì văn hóa dòng giống Việt
Trang sử ngàn năm đã đổi đời
Tôi viết bài thơ thật lòng mình
Niềm đau chất ngất, tấm chân tình
Tôi luôn cầu nguyện ơn cứu giúp
Cho dân mình thoát cảnh điêu linh…
Nguyệt Vân
Comments
Đây sông Gianh, đây biên cương thống khổ,
Đây sa trường, đây nắm mộ trời (?) hoang.
Đây dòng sông dòng máu Việt còn loang,
Đây cổ độ xương tàn xưa chất đống.
Sông còn đây, hân phân ly dòng giống,
Người còn đây, dòng máu Việt hoang tàn (?)...
Xin Người-sông-nước-Cửu-Long hãy cùng nguyện cầu cho Hồn Nước Việt linh thiêng phù hộ cho nòi Việt chúng con từ nay, biết thương yêu nhau. Tại vì Người Việt không thương người Việt thì đừng hòng bất kỳ giống người da đỏ da xanh nào vô đây thương dùm cho ta. Lẩm cẩm, quê mùa nghĩ bậy vậy thôi. Cao minh soi xét./.
.