Ngồi buồn tôi vẽ lại tôi
Vai chùng tóc trắng da mồi tay run...
Phía trong, vẽ trái tim buồn
Có giòng máu thiếu quê hương từ ngày ...
Vẽ lên vầng trán đắng cay
Hóa thân thành những đường cày nhăn nheo
Hai tay vẽ dính số nghèo
Trắng từ thơ ấu trắng theo tới giờ
Tâm hồn, vẽ mảnh lơ mơ
Đèo bòng thi phú Nhả tơ Làm tằm
Quê nhà một cõi xa xăm
Vẽ cho đôi mắt có tầm nhìn xa
Nghĩ về nguồn cội Ông Cha
Tấm lòng vẽ một bó hoa dâng Người
Đường trần, vẽ chặng cuối đời
Đá mềm chân cứng dẫn Trời vào Thơ
Quê hương vẽ cuộc hẹn hò
Cây đa, Bến nước - Thuyền xưa tương phùng .
Atlanta một một ngày buồn
Thanh Hữu Huyền
Comments
Khuôn mặt tôi tự vẻ sao mà giống quá chừng với hàng triệu tôi-Việt-Nam đang trôi giạt khắp chín phương trời xa lạ hay dật dờ trong mười cõi Phật ngay trên quê hương, đêm đêm gục đầu nhớ nước, phó mặc cho đôi dòng châu lệ muốn rơi thế nào cũng được:
Nghĩ về nguồn cội Ông Cha,
Tấm lòng vẽ một bó hoa dâng Người.
Quê hương còn đọng trong Tâm-già-mà-không cỗi. Quê hương còn ngoài thực tại. Cây đa, bến nước, con đò Quê hương yêu dấu bao giờ cũng sẵn sàng chờ đợi Người xưa!
Giá trị Bài thơ kết tập ở tính nhân văn vời vợi./.