Thuở xưa trọ học xa nhà
Ngày nào tôi cũng đi qua nhà nàng
Nhìn vào cho đỡ xốn xang
Cây si bén rễ, mà nàng đâu hay!
Gió lùa mái tóc em bay
Lắc lư vạc áo như tay vẫy mời
Hồn trai bay vút lên trời
Theo mây lơ lửng, tình ơi là tình!
“Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em đứng một mình cũng xinh” *
Phải tội, nàng quá vô tình
Vô tâm, vô ý, chỉ mình tôi yêu!
Cung Trầm
25/3/2017
Comments
"Chuyện tình thời TH'' không chỉ dành riêng cho Nhà thơ mà còn chung cho giới thanh niên, học sinh một thời không xa lắm! Hồi đó, có "phong trào" trồng-cây-si! Phần lớn, "đực" nào cũng vác cây si, cố tìm một chỗ mà trồng. Đứa nào không có là quê-một-cục!
Yêu người mà người không hay, chả biết mới thiệt là kỳ:
Cây si bén rễ mà nàng đâu hay.
Phải chăng nhờ vậy mà Tình yêu đầy mộng mơ và quá thể nên thơ:
Gió lùa mái tóc em bay,
Lắc lư vạc áo như tay vẫy mời...
Lời thơ điệu đàn như tiếng suối mơ, to nhỏ ngọt ngào như lời ong-bướm của chàng họ Sở phù hộ cho một nội dung tình tứ dễ thương...