Tất Cả Đều Là Em.
( Cảm tác theo những hình chụp:” tuyết trắng chân trời, đại dương bồng bềnh, Yên tĩnh, Núi lửa và đường đến âm ty” của Bảo Trâm)
Anh ơi, những mùa Đông,
Tuyết rơi trong thành phố,
Tuyết rơi ngoài cánh đồng,
Đường chân trời trắng xóa.
Nhưng anh có biết không,
Dù tuyết nhiều đến thế,
Không thể nhiều bằng em,
Một tâm hồn băng gía.
Những khi em xa anh,
Là bao cơn bão tuyết,
Là bao gío lạnh căm,
Đâu vì mùa Đông đến .
Anh ơi, biển mênh mông,
Sóng lớn và sóng nhỏ,
Đứng trước biển bềnh bồng,
Biển cùng em chia sẻ.
Biển không thể nào cạn,
Sóng không thể nào thôi,
Em tâm hồn lãng mạn,
Là biển sóng cả đời.
Khi đất trời yên tĩnh,
Một ngày không nắng mưa,
Nhưng em lại mong ước,
Anh là mưa nắng về.
Bỗng hôm nào núi lửa,
Giấc trăm năm trở mình,
Bỗng trần gian mở cửa,
Cho em được gặp anh.
Khói bụi và lửa đỏ,
Che một khỏang trời xanh,
Nóng bỏng tình em đó,
Cháy lòng em yêu anh..
Những màu sắc cuộc đời,
Tranh tối và tranh sáng,
Buồn vui một kiếp người,
Sự sống và sự chết.
Đường âm ty chưa đến,
Nhưng có lúc khổ đau,
Em đã thấy mộ huyệt,
Hương khói trong chiêm bao.
Nhớ thương và tuyệt vọng,
Tất cả đều là em,
Anh và em xa lắm,
Giữa hai bờ nhân duyên.
Nguyễn Thị Thanh Dương.
Comments
CH
Mùa đông giá lạnh thơ TD mang thêm hơi ấm cho tâm hồn .
MGiang
Có lúc , tâm hồn em dữ dằn như biển, sóng:
Biển không thể nào cạn
Sóng không thể nào thôi.
Rồi cũng có lúc biển lặng, sóng trong. Nhưng em không thích yên bình. Em chỉ thích điều dữ dội: giá rét của tuyết băng, sóng cuồng của biển cả, phúng thạch của núi. Xa nhau là băng giá; gặp nhau là rực lửa.
Nhưng cuối cùng, hình như tất cả đều đồng quy về địa ngục a tỳ...
Tất cả đều là em. Tất cả cũng đều là anh. Hai ta là tất cả: tất cả nguồn cội của Bi kịch và Hài kịch trong đời./.