Ngày ấy xa rồi kỷ niệm xưa
Hàng cây bóng đổ lá đong đưa
Mây về giăng lối sầu tơi tả
Tiếng gió như ai réo gọi đùa
Nhớ quá em tôi những buổi chiều
Con đường quạnh vắng bước cô liêu
Sầu dâng nỗi nhớ ngàn lưu luyến
Thu đến thêm buồn nhớ tiếng yêu
Tình như chiếc lá giữa Thu về
Rơi rớt bên đường nỗi tái tê
Ðể nắng u hoài trên lối nhỏ
Duyên tình chia cách lỡ câu thề
Sao chỉ còn đây chiếc lá vàng
Hay tình đã lỡ chuyến đò ngang
Thu mang niềm nhớ hồn tôi đợi
Giữ mãi trong tim hình bóng nàng
Giờ đây phố thị có còn vui ?
Trường cũ năm xưa tủi ngậm ngùi
Dấu bước âm thầm con phố nhỏ
Dường như chiếc bóng đã chôn vùi
Nhìn lá Thu rơi lại thấy buồn
Làm sao quên được thuở yêu đương
Thu nào hai đứa cùng chung bước?
Tiếc nhớ cho lòng nỗi vấn vương
Nguyễn Vạn Thắng
Comments
"Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"
Thơ Nguyễn Vạn Thắng nhẹ nhàng nhưng chứa chan tình cảm. Tranh chỉ là một gốc cổ thụ với lá vàng phủ đầy gốc nhưng rất thích hợp với thơ.NTS