Xế chiều bóng ngả lênh đênh Bước chan hoài niệm gập ghềnh buồn vui Con đò ký ức ngược xuôi Chèo khua thương nhớ quanh thời tóc xanh. Mấy câu thơ tuyệt đẹp như xé lòng các lão giáo già đang ngồi cú rú rũ chờ...chết. Tội cho cái tuổi già: sao nhớ quá khứ vô cùng. Tội cho nghề dạy học: sao nhớ và thương học trò quá sức! Nghề là nghiệp là ở chỗ đó. Cứ nhớ mãi cái giờ dạy cuối cụng của Sư huynh- mất-dạy-của-tôi. Làm như anh tiết kiệm từ phút vì anh biết cứ mỗi phút giảng của anh qua đi là vĩnh viễn không bao giờ trở lại lần nữa. Ôi, những vị thầy giáo như thế nầy mà mất dạy thiệt là chua xót quá chừng! Biết ăn nói sao đây?
Comments
Bước chan hoài niệm gập ghềnh buồn vui
Con đò ký ức ngược xuôi
Chèo khua thương nhớ quanh thời tóc xanh.
Mấy câu thơ tuyệt đẹp như xé lòng các lão giáo già đang ngồi cú rú rũ chờ...chết. Tội cho cái tuổi già: sao nhớ quá khứ vô cùng. Tội cho nghề dạy học: sao nhớ và thương học trò quá sức! Nghề là nghiệp là ở chỗ đó.
Cứ nhớ mãi cái giờ dạy cuối cụng của Sư huynh- mất-dạy-của-tôi. Làm như anh tiết kiệm từ phút vì anh biết cứ mỗi phút giảng của anh qua đi là vĩnh viễn không bao giờ trở lại lần nữa. Ôi, những vị thầy giáo như thế nầy mà mất dạy thiệt là chua xót quá chừng!
Biết ăn nói sao đây?