Không gì đáng buồn hơn Xuân dừng nửa đoạn, tình lỡ giữa đường. Thê thảm cho kiếp người là ta không làm chủ được cái sanh, lẽ tử và quyết định cho hạnh phúc của chính đời mình. Nói gì thì nói chớ cõi đi-về là đầu mối cho biết bao oan trái. Đã đành là chấp nhận bởi lẽ không còn cách nào khác hơn nhưng không sao tránh được nát lòng. Ô Thước có bắc cầu, nhưng sông Ngân vẫn còn nguyên đó và nỗi xót chua vẫn còn điệp điệp , trung trùng...
Comments
Ô Thước có bắc cầu, nhưng sông Ngân vẫn còn nguyên đó và nỗi xót chua vẫn còn điệp điệp , trung trùng...