Khi em khóc, giọt lệ tràn khoé mắt
Sáng long lanh toả mộng đến lạ thường
Đôi mắt đẹp, dường như đầy tha thiết
Màu tím buồn tơ tưởng đến hơi sương
Bên cạnh em long lanh viên ngoc quý
Khi em cười ngọc quý cũng thầm ghen
Viên ngọc sẽ mờ khi muôn nghìn tia sáng
Từ mắt em nhìn say đắm về anh
Mây che bóng cho mặt trời ẩn núp
Cả không gian le lói ánh vàng tơ
Đêm bâng khuâng âm thầm về ngự trị
Quanh co đi rồi lẩn khuất cuối trời
Từ xa thẳm tiếng cười em trong trẻo
Khiến hồn anh rung động muốn bay cao
Ánh dương hồng dù phải tắt rất nhanh
Vẫn giữ mãi trong lòng anh tia sáng
Tôn Thất Phú Sĩ
Phỏng dịch thơ của George Gordon Lord Byron.
(Nhà thơ Anh-Thuộc trường phái lãng mạn)
Paris le jeudi 10 octobre 2013