Bài Thơ Buồn & Em Là Tất Cả & Thẫn Thờ (T)
*****
1- Thơ : BÀI THƠ BUỒN (Nguyễn Vạn Thắng)
Tình cờ đọc lại bài thơ buồn
Để lại cho lòng nỗi vấn vương
Tâm sự gửi trao người ấy viết
Như khơi niềm nhớ thuở chung trường
Vần thơ ghi lại thuở ngày xưa
Cái tuổi thơ ngây thuở học trò
Tà áo tung bay chiều gió lộng
Của mùa Thu trước tuổi còn mơ
Những phút lòng tôi cảm thấy vui
Vần thơ đem đến chuỗi bùi ngùi
Tôi nào đâu dám mơ tình ấy
Ví tựa tình tôi với một người
Nhưng rồi phận số cứ long đong
Từ giã ra đi chạnh nỗi lòng
Giọt nắng Thu về qua lối nhỏ
Lòng thêm vương vấn chiều Thu phong
Tôi nhớ Thu nào nhìn lá bay
Công viên lá rụng rớt rơi đầy
Mình tôi lẻ bóng con đường vắng
Giọt lệ rơi buồn nào có hay
Nếu biết tình ta đã lỡ làng
Tôi nào mơ ước chuyện yêu đương
Tim lòng tan vỡ sầu khô héo
Mắt lệ thương vay nhỏ lệ buồn
Người viết bài thơ gợi nỗi lòng
Làm sao đây hỡi! Nhớ thương mong
Lá Thu rơi rụng ngoài hiên vắng
Thu đến mang chi gió lạnh lùng ?
Nguyễn Vạn Thắng
*****
2- Thơ : EM LÀ TẤT CẢ (Nguyễn Vạn Thắng)
Em là gió reo vui trong nắng ấm
Là mây ngàn tô điểm cả trời xanh
Là bóng cây rọi mát xuyên qua cành
Là điệp khúc ru hồn trong đêm vắng
Em là nắng sưởi lòng theo năm tháng
Cho phượng về đỏ thắm mùa Hè sang
Để ve sầu hòa khúc nhạc reo vang
Mang rung cảm cho tim hòa nhịp sống
Em là biển, dậy lên theo gió lộng
Để bão về cuốn lấy tình mong manh
Giòng suối mơ vỗ giấc ngủ dịu dàng
Cho tình mãi là chuỗi ngày thơ mộng
Là phiến đá em nằm yên bất động
Như mơ màng theo tháng đợi chờ trông
Cho cơn mưa dịu mát dấu tình hồng
Rêu phủ kín cho tình lên tiếng gọi
Em là hoa khi nắng về chiếu rọi
Là nụ hồng trong gió tỏa hương thơm
Là cành lan khoe sắc gọi tình nồng
Tim anh mãi ...vì em say đắm mãi...
Nguyễn Vạn Thắng
*****
3- Thơ : THẪN THỜ (Nguyễn Vạn Thắng)
Con đường quạnh vắng thấy buồn hơn
Lẽ bước mình tôi kẻ mất hồn
Thương nhớ về em ngàn kỷ niệm
Người ơi! Anh vẫn mãi chờ luôn
Viết gì những lúc vắng người yêu?
Giá lạnh bơ vơ một buổi chiều
Em hiểu giờ đây nơi đất khách
Ngàn lần thương nhớ có bao nhiêu
Thời gian ngày tháng qua mau nhỉ?
Ðã mấy mùa sang vẫn nhớ em
Tuyết lạnh rơi buồn trên phố vắng
Sầu dâng nỗi nhớ lúc về đêm
Những lúc đường khuya thấy thẫn thờ
Chạnh lòng hiu quạnh thả hồn thơ
Lời yêu đan kết vào hư ảo
Nhớ quá em tôi phút đợi chờ...
Ai về nhắn gửi người tôi yêu
Giây phút trong tôi mãi nhớ nhiều
Cánh phượng hôm nào trên lối nhỏ
Có còn cô bé mắt đăm chiêu
Tuyết lạnh rơi nhiều em biết không?
Làm sao hàn gắn vết thương lòng
Vòng tay sưởi ấm còn đâu nữa
Tình ấy bao giờ hết nhớ mong?
Nguyễn Vạn Thắng