Ý Thu & Đổi Đời & Ơn Bác (T)
*****
1- Thơ : Ý THU (Phan Huy)
Một sớm thu sang thật bất ngờ
Gió về lành lạnh nắng như tơ
Núi đồi thay áo mù sương xám
Lòng khách u hoài một ý thơ
Một ý thơ giăng tự đỉnh buồn
Len vào ray rứt kẻ tha phương
Thời gian mỏi cánh chim phiêu bạt
Thăm thẳm, mịt mùng, đâu cố hương?
Ta đứng từng chiều bãi sóng xô
Nhìn phương trời cũ khuất xa mờ
Thấy Em tóc xoã tung ngàn hướng
Và Mẹ buồn đau khóc dưới mồ.
Bao nhớ thương như sóng vỡ bờ
Bập bùng tung vỗ bến hoang sơ
Lòng ta xiêu dạt như thuyền nhỏ
Tan tác bồng bềnh trôi bơ vơ
Mới đó hôm nào đẹp nắng mơ
Đồi tươi thắm nét núi xanh lơ
Mà nay nắng úa đồi phai sắc
Thương tiếc ngàn hoa rụng xác xơ
Ta khóc, sầu dâng ngập trái tim
Tình nhà nợ nước dễ nguôi quên
Lòng vương nghìn mối ai đâu biết
Cứ bảo thu sang chạnh nỗi niềm.
Phan Huy
*****
2- Thơ : ĐỔI ĐỜI (Phan Huy)
Các dinh thự của cán bộ cộng sản Việt Nam.
Trên nước vẹm nam rách rưới nghèo
Những lâu đài khủng đứng như trêu
Nhà ai ngất ngưởng sang giàu thế?
Ấy nhà đại cán đảng Ăn Theo
Cán bộ sao mà giàu thế ni?
Hỡi anh đầy tớ gốc khoai mì
Tiền muôn bạc tỉ đâu anh có?
Chỉ là của nổi đã như ri
Huống hồ chi là những của chìm
Vàng thoi bạc nén vẫn nằm im
Dưới hầm, trong tủ, cân từng tấn
Chưa kể tiền Tàu hay Mỹ kim
Huống hồ chi nữa những nhà ma
Chiếm của dân oan làm của ta
Ông cho đào nhí và em út
Từ Bắc vào Nam khắp nước nhà
Huống hồ chi đến những cổ phần
Hùn không góp vốn vẫn chia ăn
Sòng bài, khách sạn, hay thương xá
Xí nghiệp, doanh nhân, dựa thế thần
Vô sản mà sao có cảnh này?
Xã nghĩa hay là cái quái thai
Đầy tớ cao sang đời vương giả
Chủ nhân khốn khó phận lưu đày.
Phan Huy
́́*****
3- Thơ : ƠN BÁC (Phan Huy)
(Lâu đài của Tất Thành Cang-b.PNG)
Nhờ bác mà con cháu
Ăn nên và làm ra
Bọn ngày xưa vô sản
Nay là đại phú gia
Chúng tiền rừng bạc biển
Bạc vàng cân từng kí
Ngà ngọc đong bằng ô
Tiền ngân hàng thụy sĩ
Chúng ở toàn biệt phủ
Ngủ cao ốc biu đinh
Ăn trà đình tửu điếm
Chơi rặt gái còn trinh
Con chúng du học mỹ
Bằng tiền thuế người dân
Mai mốt về lãnh đạo
Tập ấm ghế phụ thân
Vợ chúng đi du lịch
Bên xứ sở Phù Tang
Hay đang đến Đại Hàn
Để mà sửa sắc đẹp
Chúng nay là lãnh tụ
Ngự trên những ngai vàng
Dưới chân là trăm họ
Tung hô rất huy hoàng
Chúng quyền uy tột đỉnh
Như những đấng tối cao
Nắm trọn quyền sinh sát
Trên đất nước đồng bào
Ấy nhờ ơn của bác
Đã mang vác búa liềm
Tập họp bầy thổ phỉ
Thành đảng cướp cơm chim
Như bài ca quốc tế
Quyền lực đã vào tay
Chúng chỉ mất cái khố
Nhưng được cả gia tài
Chúng nhớ công ơn bác
Ướp xác thờ trong lăng
Phong bác đại bồ tát
Cai quản phật pháp tăng
Riêng dân tộc Việt Nam
Đã được gì nhờ bác?
Một nòi giống lai căng
Một nước nhà vận mạt.
Phan Huy