Tình Mẹ & Mẹ Ơi ! & Thưa Mẹ ! Con Sẽ Về (T)
*****
1- Thơ : TÌNH MẸ (Hoàng Yến-NYork)
Giữa vũ trụ bao la muôn màu tươi đẹp,
Mẹ là kỳ quan ưu mỹ nhất trên đời.
Năm mươi sáu tuổi con còn mẹ,
Phước hạnh làm sao nói đủ lời.
Mẹ đã suốt đời cơ cực quá,
Lòng con yêu Mẹ! Mẹ hiền ơi!
Mẹ kể con nghe thời con gái,
Tròn mười bảy tuổi lấy chồng xa,
Hai năm chưa trở về thăm Ngoại,
Mẹ khóc từng đêm bởi nhớ nhà.
Dù con đang ở xa xôi lắm,
Vẫn giữ trong tim bóng Mẹ già,
Cuộc đời như bức tranh vân cẩu,
Họp để tan và thương lại xa.
Biết thế nhưng lòng con vẫn đau,
Nhớ hình bóng Mẹ suốt canh thâu,
Trông ngóng tin chồng nơi chiến trận,
Chăm chút đàn con, Mẹ dãi dầu.
Bàn tay chai cứng lo cơm áo,
Má hóp da nhăn, tóc rối bời,
Thương Bố nhục nhằn thân cải tạo,
Nụ cười xưa lịm tắt bờ môi,
Mẹ khóc khi con Mẹ vượt biên,
Bỏ nước ra đi lắm não phiền,
Tin Bố vùi thây vùng đất lạnh,
Mẹ như người nửa tỉnh, nửa điên.
Con ước mong con sớm trở về,
Lưng còng Mẹ bước dưới hàng tre,
Vui mừng ra đón con ngoài ngõ,
Kìa bóng hoàng hôn ngã trước hè.
Đoàn viên mà nước mắt tuôn rơi.
Mẹ đã hy sinh cả cuộc đời,
Cầu mong năm tháng còn trên đất,
Mẹ sống vui hơn với nụ cười.
Mừng Ngày của Mẹ con cầu chúc,
Hiền Mẫu giã từ bao đắng cay,
Trong cuộc đời thường, trong cả mộng,
Hạnh Phúc – Tình Thương có đủ đầy.
Hoàng Yến (NYork)
*****
2- Thơ : MẸ ƠI ! (Hoàng Yến-NYork)
Con mơ đất Mẹ ngày quang phục,
Vàng bóng cờ bay rợp đất trời,
Con Việt trở về trong Đất Việt,
Từ nhiều miền hải ngoại xa xôi.
Mới đây mà đã mấy mươi năm,
Mẹ nhớ đàn con khóc lặng thầm,
Nhớ phút sinh ly người mỗi ngã,
Bao giờ con lại sẽ về thăm?
Nghìn xưa câu quốc phá gia vong,
Mẹ vẫn ghi sâu tận đáy lòng,
Thương những đêm mưa nguồn chớp bể,
Xứ người con Mẹ sống long đong.
Mẹ ơi! Ôi Mẹ buồn chi nữa,
Chắc chắn đàn con Mẹ sẽ về,
Không phải đem chiến chinh binh lửa,
Nhưng về chung dựng ngọn cờ quê.
Nhân ngày Quốc Hận con xin gửi,
Về Mẹ: Tình con: Cả tấm lòng.
Con mơ đất nước ngày quang phục.
Cờ Việt Nam vàng đẹp núi sông.
Hoàng Yến (NYork)
*****
3- Thơ : THƯA MẸ ! CON SẼ VỀ (Hoàng Yến-NYork)
Con sẽ về bên Mẹ ngày mai,
Để thấy màu vàng rực trời Đông xám,
Để thấy qua rồi tháng ngày ảm đạm
Và đầu Xuân chung một mái nhà.
Trời Việt Nam vẫn rất bao la.
Người Việt Nam đầy lòng nhân ái,
Xa quê lâu biết bao điều ái ngại,
Có hề chi ...! Đây bất khuất, can trường!
Đất nước mình xây dựng bởi máu xương,
Mẹ Việt Nam vẫn trong lòng con đấy.
Lịch sử từng trang cho con nhìn thấy,
Từ Ông Cha cho đến tận bây giờ
Mai con về cùng xây dựng cơ đồ,
Vì Đất Việt vẫn trong lòng Dân Việt,
Xa quê hương nhớ từng ngày da diết,
Mẹ Việt Nam ơi! Còn lại thời gian.
Dù bây giờ chia cách mấy không gian,
Mai con về trong một ngày nắng đẹp.
Nước mắt, niềm đau qua đi. Qua hết!
Quê hương mình còn mãi MỘT TÌNH THƯƠNG.
Hoàng Yến (N.York)