Ngày Lễ Tình Nhân & Niềm Riêng (T)
*****
1- Thơ : NGÀY LỄ TÌNH NHÂN (Cung Trầm)
Người ta tặng vợ hột xoàn
Xe hơi Lexus, lại còn tặng hoa
Bần Tăng nghèo quá xá mà
Chỉ tặng vợ trái tim già thủy chung
Muốn hôn môi vợ quá chừng
Mà bà dẫy nẩy: “đừng, đừng…kỳ ghê”
Vợ chồng hôn môi sợ quê
Muốn thành người phố thì huề. Thua luôn
Bình loạn thì sợ bã buồn
Bảo: “tin hổng nổi! Ông thuông cái gì”!
Lễ Tình Nhân biết tặng chi?
Ngồi suy nghĩ mãi. Ngày thì chóng qua!
Cung Trầm
*****
2- Thơ : NIỀM RIÊNG (Cung Trầm)
Mang thân phận kẻ ly hương
Cách xa ngàn dặm người thương bên nhà
Tuyết Đông dẫu lạnh buốt da
Sao bằng cái lạnh nhớ nhà trong tim
Xứ người cuộc sống ấm êm
Tâm trí vẫn thấm nỗi niềm riêng tư
Thanh xuân năm tháng giã từ
Thầy xưa bạn cũ đâu như ngày nào!
Ông bà, cha mẹ…chiêm bao!
Người thân cách trở vui sao vuông tròn?
Chạnh lòng nghĩ đến nước non
Quê hương đã mất hay còn nào hay!
Rượu bia không uống vẫn say!
Đêm về trằn trọc nghe ray rứt lòng
Lạnh nào hơn lạnh bên trong?
Buồn nào hơn nỗi nhớ mong từng ngày?
Cuộc đời thực - mộng, tỉnh - say?
Niềm riêng theo gió, gió bay về nhà!
Cung Trầm
13-12-2024
Comments
Cung Trầm chỉ ghi lại tiếng lòng mình lên giấy, chứ thật ra, chẳng có sáng tác gì!
Đọc lời bình của một bạn tri âm tự nhiên...rơi lệ!
Xin đa tạ bạn đã có lòng ưu ái trong lời bình và nhất là đã bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc.
"Khấp như thiếu nữ vu quy nhật"! Đó chính là lý do giọt nước mắt đã rơi khi đọc lời bình của bạn.
Cung Trầm cũng xin chân thành cảm ơn BBT và Thầy Hiệu trưởng đã đăng bài với hình minh họa độc đáo khiến bạn đọc xúc động.
Nhà ở trong Nưóc nhưng Nưóc là Nhà như máu với thịt!
Đã 50 năm miềm đau kết tinh thành một thứ ngọc cứng hơn kim cưong: ngâm không tan, đập không bể xứng đáng cho muôn đời khâm phuc!
Dứt khoát không còn ai có thể viết đưọc 1 bản bolero thời 55 - 75, bởi lẽ tâm sự của hoàn cảnh đó qua rồi! Những nhà thơ"local" (!) nhứt định không tài nào sáng tác đưọc 1 bài tuyệt bút như NIỀM RIÊNG của CUNG TRẦM.
Xin đa tạ Anh đã cho đọc 1 sáng tác thiệt là độc đáo: mỗi từ là 1 dòng nưóc mắt./.