Bài thơ không khác gì một bài ca dao trong kho tàng văn học dân gian. Ôi, ca dao! Ca dao ta gắn liền với dân tộc ta, là di sản tinh thần quý báu, được chắt lọc qua không biết bao nhiêu là thế hệ. Thế nên, ca dao nào cũng là ngọc, là ngà: Hỏi vào một xóm nông thôn Còn không Kỷ Niệm vui buồn ngày xưa Những chiều chăm sóc vườn dưa Những mai đầy nụ bướm vừa nở hoa Người ơi! bao giờ câu thơ đầy ngập tình người còn thì Kỷ Niệm còn; Kỷ Niệm còn thì ca dao còn, ca dao còn thì Quê hương còn. Bởi lẽ: Nước non là nước non trời Ai chia được nước, ai dời được non. Phải thế hôn Người./.
Comments
Hỏi vào một xóm nông thôn
Còn không Kỷ Niệm vui buồn ngày xưa
Những chiều chăm sóc vườn dưa
Những mai đầy nụ bướm vừa nở hoa
Người ơi! bao giờ câu thơ đầy ngập tình người còn thì Kỷ Niệm còn; Kỷ Niệm còn thì ca dao còn, ca dao còn thì Quê hương còn. Bởi lẽ:
Nước non là nước non trời
Ai chia được nước, ai dời được non.
Phải thế hôn Người./.