Có quá nhiều bài thơ của TV viết cho các cuộc-tình-trong-trắng như gió thoảng mây bay của tuổi học trò. Hình như trong ký ức Anh đầy nhóc các kỷ niệm về trường, về lớp, về tà áo trắng phất phơ trong nắng nhiều đã thâm thẩm mất rồi và không bao giờ trở lại. Biết bao nhiêu lão ông một thời gắn bó với trường có cùng xúc cảm như Anh. Nhỏ ơi, Nhỏ à! Nhỏ bây giờ đã là cụ bà răng long, tóc bạc; Nhỏ có còn nhớ cái cử chỉ " làm cao giả thờ ơ, Nhưng mà trong bụng cũng chờ đợi anh " của một thời xa xưa tràn đầy kỷ niệm ngọc ngà hay không?
Comments
Nhỏ ơi, Nhỏ à! Nhỏ bây giờ đã là cụ bà răng long, tóc bạc; Nhỏ có còn nhớ cái cử chỉ " làm cao giả thờ ơ, Nhưng mà trong bụng cũng chờ đợi anh " của một thời xa xưa tràn đầy kỷ niệm ngọc ngà hay không?