TKH - banner 04

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 0 / 5

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 
 
( Viết theo một câu chuyện thật).
 
Mỗi khi mẹ đi qua bệnh viện này,
Tưởng như con còn đang nằm ở đó,
Những hình ảnh mẹ còn nhớ rõ:
Bốn bức tường câm, khung cửa sổ buồn.
 
Con đã nghĩ gì khi ánh chiều buông?
Khi buổi sáng - ngoài kia- đời vất vả,
Nhưng họ có những gì con không có,
Cuộc sống bình thường, ước vọng tương lai.
 
Mẹ đã thức cùng con những đêm dài,
Khi cơn đau làm cho con mất ngủ,
Mẹ muốn được truyền cho con hơi thở,
Sống đi con! Qua căn bệnh hiểm nghèo.
 
Mẹ tất tả những buổi sáng, buổi chiều,
Ði như chạy giữa hành lang hun hút,
Ðến thăm con đếm từng giây, từng phút,
Lo sợ một ngày con sẽ lìa xa.
 
Mẹ ngồi bên con thiêm thiếp hôn mê,
Căng thẳng với con mỗi lần lấy máu,
Trên cổ tay con gầy gò khô héo,
Những vết kim đâm, lòng mẹ vết thương.
 
Tội nghiệp con nằm một chỗ trên giường,
Cả ngày uống thuốc và truyền nước biển,
Từng giọt, từng giọt. Làm sao đếm được?
Như mẹ âm thầm từng khóc cho con.
 
Khi đợi chờ, hi vọng đã mỏi mòn,
Mẹ tin cả vào những điều vô nghĩa,
Cúng bái mười phương, lòng thành dâng lễ,
Xin phép nhiệm màu hãy cứu con tôi!
 
Nhưng vòng tay mẹ nhỏ qúa con ơi,
Không che chở con cơn đau vật vã,
Con đã chết khi tuổi đời rất trẻ,
Chưa kịp yêu, chưa có giấc mộng đầu.
 
Linh hồn con giờ yên nghỉ nơi đâu?
Quên bệnh tật, quên đớn đau con nhé,
Cửa sổ nhà mình hằng đêm vẫn mở,
Con hãy tìm về với mẹ trong mơ.
( Mother's Day)
 
 
Nguyễn Thị Thanh Dương

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC