Dòng Huyết Lệ &: Đà Lạt Nhớ Thương & Bí Quyết Làm Vườn (T)
*****
1- Thơ : DÒng HUYẾT LỆ (Thơ Trần Quốc Bảo)
Biết nói gì… khi chúng tôi thất trận
Nước mất Nhà tan! Bầm dập Quê tôi!
Tổ Quốc chìm vào đêm đen u hận
Hàng triệu con dân bỏ Nước, ra khơi
Qúa đau đớn, khi chúng tôi rã trận
Quân lính tiền phương, bắn hết đạn rồi!
Nhiên liệu hành quân cạn nguồn tiếp vận
Đồng minh phủi tay, lạnh mặt bỏ rơi!
Thật đứt ruột nhìn đoàn quân vỡ trận
Tan hàng buông súng, lũ lượt vào tù!
Tiếng súng cuối cùng, anh hùng tự tận
Xóa bàn cờ!... uất hận đến ngàn thu!
Đành cúi mặt, thân chiến binh thua trận
Nhìn bà con chạy giặc, chết đầy đường!
Bao thiếu nữ tan thây ngoài hải phận
Bao xác người làm mồi cá đại dương!
Cuộc thắng bại, không ở ngoài trận chiến
Mà nước cờ thí chốt, tự chính trường
Khói lửa mịt mù, ấy chỉ là “diện”
Còn “điểm” quyết định trong tay siêu cường
Như trong ác mộng, thấy mình bỏ trận
Nước mất nhà tan, lỗi tại chúng tôi!
Không ngăn nổi bọn cộng thù xâm lấn
Đánh đấm gì… khi Tổng Thống hàng rồi!
Ứa máu mắt !... không ngờ mình bại trận
Lạy Quốc Kỳ !... Tạ tội với Quê Hương !...
Việc cứu Nước trao cháu con hậu vận
Hãy vùng lên chiếm lại trọn biên cương!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
*****
2-Thơ : ĐÀ LẠT NHỚ THƯƠNG (Thơ Trần Quốc Bảo)
Đà Lạt xưa, Đà Lạt của tôi,
Nhớ nhung đầy ắp một phương trời
Chập chùng đồi núi Lang Biang đó
Thắng cảnh cao nguyên, thật tuyệt vời.
Dòng nước trên nguồn U-Bốc-Ghi (You Boggey),
Êm đềm chảy xuống suối Cam Ly (K’Mlây)
Hoa thơm, cỏ lạ bên bờ suối
Bịn rịn lòng du khách hiếu kỳ.
Đà Lạt, lắm tình buồn, thủy chung
“Đồi Thông hai mộ” thảm vô cùng!
Lứa đôi in bóng Hồ Than Thở
Rừng Ái Ân, tình sử não nùng!
Xuân về, Đà Lạt vẻ kiêu sa,
Rừng núi muôn mầu, tràn ngập hoa
Một giải Cao Nguyên, như gấm vóc
Đào, lan, hồng, huệ v.v… mimosa
Mùa Hè, về nghỉ mát nơi đây,
Cũng trúng mùa thu hoạch trái cây
Thưởng thức miếng ngon miền Đất Mẹ
Hồng, đào, bơ, mận, táo v.v… dâu tây.
Ánh hồng rực chiếu buổi Thu sương,
Như cảnh Bồng Lai, đẹp lạ thường
Đồi núi vươn cao, Trời xuống thấp
Sương mờ phủ kín Hồ Xuân Hương.
Khu Hòa Bình, những chiều mùa Đông,
Hơi lạnh se se má ửng hồng
Chợt nhớ cà phê… cô chủ quán…
Hương thơm đồng nội, tỉnh Lâm Đồng.
Những nàng sơn nữ ở buôn Brenne (Thiên sa),
Ngậm ngải tìm trầm, dọc thác Prenn
Trưa nắng… trút xiêm y... tắm mát,
Chuyện nghe, như chuyện chốn thần tiên!
Mãi mãi trong tôi, tình luyến lưu,
Ngày nào… học Chỉ Huy Tham Mưu
Tại Quân Trường Võ Bị Đà Lạt
Kỷ niệm xưa tàn… buồn hắt hiu!
Xa, đã xa rồi!… Đà Lạt ơi!
Thương thương, nhớ nhớ, một phương trời
“Hoàng Triều Cương Thổ”… lòng mong ước
Lịch Sử Rồng Tiên sớm phục hồi!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
*****
3- Thơ : BÍ QUYẾT LÀM VƯỜN ( Thơ Trần Quốc Bảo)
Làm ruộng cũng như làm vườn,
Bốn điều cần thiết thông thường như sau:
Nhất Giống:
Thứ nhất, chọn giống làm đầu!
Giống là mầm mống hoa mầu nảy sinh,
Con người dù mấy văn minh,
Tuy nhiên “mầm sống” kết tinh bởi Trời!
Nhì Phân:
Thứ nhì, phân bón kịp thời,
Cây cần phân cũng như người cần ăn!
Phân tốt, cây cối lên nhanh,
Thiếu phân, cây sẽ khô cằn hư hao.
Tam Cần:
Thứ ba, là sức cần lao,
Bắt sâu, nhặt cỏ, xới đào luống mương...
Ruộng vườn, một nắng hai sương,
Mồ hôi dổ xuống, ruộng vườn tốt tươi,
Tứ Nước:
Cây cần ánh sáng mặt trời,
Cũng như cần nước, âm thời phù dương.
Muốn hoa trái được phương cường,
Phải chăm tưới nước, thông thường phủ phê!
“Giống, Phân, Cần, Nước” trọn bề.
Ấy là bí quyết của nghề canh nông!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.