Mất Mẹ & Tình Yêu Cứu Chúa (T)
*****
1- Thơ : MẤT MẸ (CungTrầm)
Không còn mẹ mới thấm đòn mất mẹ
Nó âm thầm nhè nhẹ chảy qua tim
Không phải cuồng phong bão tố vài đêm
Mà dai dẳng nhẹ nhàng xuyên suốt kiếp!
Khi mất mẹ mới biết mình thua thiệt
Ngộ mình hên có mẹ mấy mươi năm
Chỉ khi đi đêm ba mươi mới biết
Hạnh phúc bao nhiêu dưới ánh trăng rằm
Mẹ là sao đêm cho con dõi bước
Là ánh trăng đầy chắp cánh hồn thơ
Nhờ mẹ hy sinh giờ con có được
Tất cả những gì từng hằng ước mơ
Năm nay, lần đầu trong ngày hiền mẫu
Con cài hoa trắng, không phải hoa hồng
Ôn lại tuổi thơ một thời xứ nẫu*
Nghe giọt đắng cay thầm chảy trong lòng.
Cung Trầm
(*) Xứ Nẫu: Bình Định
*****
2- Thơ : TÌNH YÊU CỨU CHÚA(CungTrầm)
Mỗi mùa Thương khó, Phục sinh
Lòng con chùng xuống thấm tình yêu Cha
Thấm từ ruột gan thấm ra
Thấm vào trí óc, thấm qua tim này
Vì yêu Chúa bỏ ngôi trời
Chối từ vinh hiển vào đời cứu nhân
Vua trời chọn nơi thôn bần
Chuồng chiên máng cỏ thần - nhân ra đời
Là người thợ mộc thế thôi
Nhưng vinh hiển Chúa rạng ngời tỏa ra
Tiếng đồn danh Chúa vang xa
Lời Ngài dạy dỗ tỏ ra uy quyền
Các thầy thông giáo không yên
Sợ tên thợ mộc tranh quyền cướp ngôi
Bàn mưu tính kế: giết thôi!
Ứng nghiệm Lời Chúa Con Trời giáng sinh
Ngôi Hai chịu tội tử hình
Chết thay nhân loại, tội hình được tha
Mỗi lần suy niệm tình Cha
Lệ con chảy xuống chan hòa, Chúa ơi!
Cung Trầm