Anh Vẫn Yêu & Dư Âm & Mưa Tháng Hạ (T)
*****
1- Thơ : ANH VẪN YÊU (Nguyễn Vạn Thắng)
Chiều mùa Hạ nắng vàng rơi trên áo
Tóc demi đẹp rũ nét kiêu sa
Nụ hôn nào cho lòng nỗi thiết tha
Nên tình mãi trong ta niềm nhung nhớ
Nhỏ buồn chi quên đi lời bày tỏ ?
Để anh về thao thức suốt đêm thâu
Tại chưa quên kỷ niệm thuở ban đầu
Bên lối hẹn, hai ta cùng thề ước
Mái tóc em ngày xưa dài tha thướt
Áo học trò lả lướt chiều mưa bay
Anh vẫn yêu màu áo dáng hao gầy
Mưa chợt đến vội vàng em lẫn tránh
Bờ mi ngoan đọng giọt buồn lấp lánh
Gió mơn man trêu cợt suối tóc dài
Nhưng Nhỏ giờ, tóc ngắn chấm ngang vai
Tim anh vẫn ...đắm say vì yêu Nhỏ
Tại ngày xưa bên nhau mình bỡ ngỡ
Nhỏ thẹn thùng bày tỏ lời yêu thương
Làm sao quên ngày ấy thuở chung trường
Trang nhật ký vẫn hoài ghi tên Nhỏ
Anh chưa quên bên đường hoa phượng nở
Hàng me già, con góc phố bơ vơ
Đi bên nhau hai đứa đọc vần thơ
Tình say đắm bên nhau chiều dạo phố
Nguyễn Vạn Thắng
*****
2- Thơ : DƯ ÂM (Nguyễn Vạn Thắng)
Mùa lá bay hôm nào em có nhớ ?
Từng lá vàng cuối phố nhè nhẹ bay
Tóc em pha màu nắng xỏa buông dài
Con phố nhỏ gót chân hài in bóng
Chiều thứ Sáu, thư viện buồn đứng ngóng
Lá vàng rơi thiếu vắng chỗ em ngồi
Anh một mình như mặn đắng bờ môi
Tim chết lặng chơi vơi tình hụt hẫng
Đã bao năm tình thơ buồn quên lãng
Mượn giọt sầu theo ngày tháng qua mau
Hình bóng em trong giấc ngủ chiêm bao
Như khơi lại thuở nào ta bỡ ngỡ
Sân trường Luật hôm nào vui với Nhỏ
Tay ôm chồng sách vở ngồi bên nhau
Nụ cười em ngần ngại phút ban đầu
Tại ai đó, tim lòng xao xuyến lạ
Đi bên anh, tóc dài em buông xõa
Lối đi về ...nắng Hạ tủi hờn ghen
Anh hẹn lòng phải nói tiếng yêu em
Nhưng chỉ dám lặng im thôi không nói
Anh mãi sợ như lần đầu xưng tội
Sợ em cười đổ lỗi chỉ vu vơ
Giữa đam mê nghe như phút dại khờ
Nên vẫn mãi yêu thầm bờ môi Nhỏ
Có những lúc mượn vần thơ bày tỏ
Dệt nỗi lòng vương vấn tình chia xa
Nào ngờ đâu nỗi nhớ chẳng nhạt nhòa
Nên thơ mãi mang nỗi buồn dấu kín
Nguyễn Vạn Thắng
*****
3- Thơ : MƯA THÁNG HẠ (Nguyễn Vạn Thắng)
Em có biết bên anh giờ tháng Hạ ?
Mây xám về phủ kín bầu trời xanh
Mong nắng lên sưởi ấm chút tình mình
Thương nhớ quá những ngày ta dạo phố
Mưa tháng Hạ ngăn giùm tôi nỗi nhớ
Để phượng hồng đỏ thắm lối thân quen
Lời em trao ... ngày ấy ngọt môi mềm
Bên nhau mãi, tình nồng theo năm tháng
Mưa rơi chi để tình tôi vơi cạn
Ngăn giọt sầu rơi ướt bờ mi ngoan
Giọt vỡ tan thương dấu bước ngỡ ngàng
Mang giá lạnh vào lòng niềm thương nhớ
Mưa thay tôi gọi thầm tên của Nhỏ
Kỷ niệm nào ghi dấu một chiều mưa
Tuổi hồn nhiên ta bắt bướm, vui đùa
Em vẫn bảo: "Yêu nhau, đừng xa nhé"
Mưa tháng Hạ gợi buồn bao xiết kể
Dấu chân nào trên lối cũ quạnh hiu
Hoài cô đơn gợi vương vấn thêm nhiều
Tình chia cách theo giòng đời định mệnh
Mưa đừng rơi phá tan đời yên tịnh
Để nỗi buồn theo ta mãi ngày xưa
Chiếc dù kia nào che khuất cơn mưa
Nên thơ mãi ...mang niềm đau dĩ vãng
Dù vẫn biết thời gian tình vơi cạn
Nhưng mưa về gợi nhớ kỷ niệm xưa
Tháng ngày qua bao nhung nhớ cho vừa
Tình xa vắng ...cơn mưa buồn khơi dậy ...
Nguyễn Vạn Thắng