Có người cho còn sống là còn yêu. Đúng.Một lòng một dạ với nhau khi chung sống, đã là quý và đủ lắm rồi. Ép lòng vì đất lề quê thói để rồi khổ đau như nhân vật chánh trong Lạnh Lùng của N. Linh nửa đầu thế kỷ trước nhiều, thử hỏi nào có ích lợi gì. Mong người đẹp được nhiều may mắn./.
LLMAI xin cám ơn Thầy TG và BBT/TKH cùng cô Nắng Cali dã phổ biến và design cho bài thơ :Tôi cứ ngỡ....của LLMAI Bài thơ nhờ them khung tranh làm tang hương sắc cho nó Thân kính LLMAI
Comments
Biệt ly... khép lại trang tình sử,
Mộng vỡ tan tình tự kiếp người.
Còn đâu ước hẹn lứa đôi,
Mà nay đành đoạn khúc nôi rã rời.
Thật không ngờ... duyên may phận lỡ,
Rồi chia tay dứt nợ xa người.
Động lòng trắc ẩn thì thôi,
Ai hay say đắm rối bời mến thương.
Nhân sanh khởi sắc...trong đời sống,
Vẫn yêu thương mơ mộng đợi chờ.
Tâm hồn vương kén nhả tơ,
Nghe lòng rộn rã... tiếng thơ lựa lời.
Mai Xuân Thanh
(xin phép kính họa thơ "Tôi Cứ Ngỡ..." của thi sĩ LÝ LỆ MAI)
Ngày 03 tháng 11 năm 2016
TÌNH THƠ MỞ . . .
Tình thơ mở, khi tình mình đóng
Ở trong thơ, nền móng khác người
Tình người, phải đợi có đôi
Tình thơ muôn điệu, cái tôi chẳng rời
Nhan sắc người, khi mời lúc hết
Tình thơ vương, chẳng kết nết người
Chỉ nhìn cái đẹp ngoài thôi
Để yêu, để hái, để mồi mến thương
Thơ đem lại muôn ngàn sự sống
Hạnh phúc, toàn nền móng nơi mơ
Tha hồ vung vít giây tơ
Lôi về vui thỏa bằng thơ và lời
Trần Trọng Thiện
Bài thơ nhờ them khung tranh làm tang hương sắc cho nó
Thân kính
LLMAI