Thưa không. Có lẽ không phải là đôi bờ theo mô hình sông Ngân chia cách ả xe tơ dệt lụa với chàng mục tử huyền thoại mà là đôi vùng xa lạ: âm cảnh thanh bình và dương gian lao khổ. Cũng lại sai. Không phải là đôi vùng xa lạ mà chỉ là MỘT cõi quen thuộc thân thương từ thuở khai thiên. Đó là cõi mà nhạc sĩ TCS gọi là cõi ĐI-VỀ: Có đi mới được trở về, Không đi không thể trở về được đâu! Sương nhân ơi, có cần gì phải 'mong đợi đến mùa tái hợp' cho mất công; ung dung tự tại vô tư chấp nhận như đã sẵn sàng 'từ khhuya' - đêm qua sân trước rụng cành mai - có hơn không? Bởi vì sớm muộn gì cũng phải về ' tới đó' mà. Nóng vội làm gì...cho mệt. Nghĩ mà tội nghiệp cho những ai cứ nhắm mắt khư khư bám chặt cuộc đời như một chốn định cư hằng vĩnh muôn năm./.
Cám ơn tác giả Songthy đã cho đọc một bài thơ truyền cãm mà lời thơ làm xúc động những ai cùng hoàn cảnh. Xin chia xẻ nổi buồn không nguôi về sự mất mát đớn đau nầy. Kỹ thuật làm tranh rất đẹp . Hình ảnh và màu sắc được thiết kế phù hợp với tâm trạng buồn của nhà thơ. Chân thành thông cãm. Phương Võ.
Comments
Đôi bờ sinh tử chia xa
Luyến lưu đến mấy cũng là hư vô
Bên kia ai có đợi chờ
Bên này thao thức giấc mơ võ vàng
Từng mùa đông lạnh lùng sang
Khung trời trắng giải khăn tang cuộc tình
Kiếp này hết nợ ba sinh
Bờ kia, kiếp khác đôi mình hẹn nhau
Dương thượng Trúc
Có đi mới được trở về,
Không đi không thể trở về được đâu!
Sương nhân ơi, có cần gì phải 'mong đợi đến mùa tái hợp' cho mất công; ung dung tự tại vô tư chấp nhận như đã sẵn sàng 'từ khhuya' - đêm qua sân trước rụng cành mai - có hơn không? Bởi vì sớm muộn gì cũng phải về ' tới đó' mà. Nóng vội làm gì...cho mệt.
Nghĩ mà tội nghiệp cho những ai cứ nhắm mắt khư khư bám chặt cuộc đời như một chốn định cư hằng vĩnh muôn năm./.
Chân thành thông cãm.
Phương Võ.
TT do KL tạo đẹp và mang nét buồn.
MG